Dak Drinh Lodgehttp://dakdrinhlodge.com/uploads/logo.png
Mỗi một dự án hay sản phẩm du lịch ra đời đều mang một sứ mệnh, một mục tiêu nào đó và nhắm đến một vài nhóm khách cụ thể. Thật khó để một sản phẩm du lịch cụ thể đáp ứng, thoả mãn được nhu cầu của tất cả mọi người. Dak Drinh Lodge cũng vậy!
Cách đây chừng vài ba chục năm, khi đất nước vừa bước ra khỏi bóng đen của thời kỳ tập trung bao cấp, du lịch là cụm từ rất xa lạ. Có chăng chỉ là một bộ phận rất nhỏ cán bộ nhà nước vài năm được đi ‘an dưỡng’ một lần. Khi mở cửa ra, đời sống dần cải thiện và tự nhiên nảy sinh nhu cầu đi du lịch. Ban đầu, nhiều người hình dung ‘du lịch’ là chỉ dành cho giới giàu có, gia đình khá giả; nên các dịch vụ du lịch hầu như chỉ khu trú trong khái niệm ‘sang chảnh’!
Đúng là phân khúc khách ‘sang chảnh’ trong ngành công nghiệp không khói đóng góp ngân sách đáng kể và lợi nhuận thu được từ phân khúc khách hàng này cũng vượt trội. Những người có điều kiện kinh tế chi tiền không cần đếm, không cần nhìn hoá đơn nên họ hoàn toàn có quyền đòi hỏi những dịch vụ hoàn hảo nhất. Dĩ nhiên rồi!
Nhưng rồi phong trào du lịch lan ra, ngay cả những người chưa khá giả cũng có nhu cầu đi chơi, đổi gió và dần dà, cụm từ ‘du lịch’ trở nên phổ thông hơn. Những bạn trẻ, và ngay cả những người không còn trẻ cũng đi du lịch, hoặc xa hoặc gần, hoặc dài ngày hoặc ngắn ngày. Nhu cầu cũng muôn hình vạn trạng! Khi kết hợp với các thiết bị công nghệ thông minh thì dường như mọi người đều trở thành ‘nhiếp ảnh gia’ và nảy sinh nhu cầu ‘tự sướng’, ‘chếch-in’, ‘chụp ảnh đăng phây’. Rất nhanh chóng, có cung là có cầu! Ở Quảng Ngãi, một vài năm gần đây, các dự án du lịch phục vụ cho nhu cầu ‘check-in’ nở rộ như nấm sau mưa.
Dĩ nhiên, mỗi sản phẩm du lịch có những mặt tích cực riêng, phục vụ cho đối tượng du khách riêng. Dak Drinh Lodge (DDL) hướng đến bộ phận du khách khác – những người yêu thích thiên nhiên, mong muốn hoà mình vào thiên nhiên, trải nghiệm những nét văn hoá bản địa, sống chậm, chất và không quá cầu kỳ về tiện nghi sinh hoạt. Có người khuyên DDL nên trồng vạt hoa tam giác mạch, hoa cải cho khách đến chụp ảnh, thu tiền vào cổng thì sẽ thu lợi nhuận nhanh. Dù biết đó là lời khuyên chân thành nhưng DDL đành cười từ chối; đơn giản vì đó không phải là mục tiêu của DDL.
Đến DDL, trước tiên bạn phải đủ dũng cảm vượt qua một đoạn đường xa tít mù tắp, không thẳng thớm dễ đi; rồi sẽ phải đối mặt với sự đơn giản, thiếu tiện nghi trong sinh hoạt hay món ăn bèo nhèo, dân dã quá; có thể là cảm giác hoang mang do thiếu vắng các sản phẩm công nghệ hay đường truyền internet chập chờn; đôi khi còn có thể là sự cau có, khó chịu của thằng quản lý DDL gàn dở. Để làm gì? Câu trả lời thường là không làm gì cả: nằm dài ra ngắm mây trời, non nước bồng bềnh; ngồi thừ ra ngắm giọt cà phê nhỏ tí tách trong cái se lạnh hay gió vi vút; hay thả cái thuyền trôi lững lờ để đọc vài trang sách; hoặc ra vườn nhổ cỏ, tưới rau; hoặc chỉ là được ngủ một giấc thật sâu trong sự tĩnh lặng tuyệt đối, dưới bầu trời đầy sao giăng mắc. Những trải nghiệm mà chắc chắn ở đô thị sẽ khó tìm được. Nếu bạn đủ dũng cảm thì hẹn gặp lại tại Dak Drinh Lodge!